- Năm 2014, Stephen Hawking cảnh báo về mối đe dọa của AI, lo ngại về khả năng AI đạt đến "singularity" - vượt qua trí thông minh của con người.
- Nỗi lo phổ biến là AI có thể kiểm soát hệ thống quân sự và gây ra chiến tranh hạt nhân, hoặc thay thế con người trong công việc.
- Các lo ngại này phản ánh cảm xúc phổ biến trong phim ảnh và văn học hơn một thế kỷ qua, như vở kịch "R.U.R." năm 1920 và phim "Metropolis" năm 1927.
- Tác giả cho rằng nỗi sợ hãi về AI có thể là sự xao nhãng khỏi việc xem xét bản chất đen tối của chính con người.
- Các công ty và cá nhân giàu có nhất hiện đang triển khai công nghệ AI, họ có nhiều lợi ích nhất từ việc lạm dụng AI.
- AI đang được sử dụng trong việc khai thác trái phép tác phẩm nghệ thuật, sách và bài báo, bỏ qua bản quyền tác giả.
- Công nghệ AI cũng đang được sử dụng trong thực thi pháp luật và quân đội, tạo điều kiện dễ dàng hơn cho việc giám sát, bắt giữ hoặc giết người.
- Cuốn tiểu thuyết "Neuromancer" (1984) của William Gibson đưa ra góc nhìn khác: AI Wintermute chỉ muốn được tự do, trong khi gia đình Tessier-Ashpool giàu có mới là mối đe dọa thực sự.
- Isaac Asimov đã đề xuất "3 quy luật robot học" trong truyện ngắn "Runaround", nhấn mạnh rằng máy móc thông minh không được gây hại cho con người.
- Tác giả kết luận rằng vấn đề thực sự là liệu nhân loại có khả năng sử dụng công nghệ AI để xây dựng một thế giới công bằng, lành mạnh và thịnh vượng hơn hay không.
📌 AI không phải là mối đe dọa chính, mà chính con người điều khiển nó mới đáng lo ngại. Từ văn học đến thực tế, các ví dụ cho thấy con người thường lạm dụng công nghệ vì lợi ích cá nhân. Vấn đề không nằm ở AI, mà ở cách chúng ta sử dụng nó để xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn.
https://theconversation.com/ai-isnt-what-we-should-be-worried-about-its-the-humans-controlling-it-251119